một thai song bảo

Một thai song bảo, tổng tài daddy quá song tiêu! Hán Việt: Nhất thai song bảo, tổng tài đa địa thái song tiêu! Thể loại: Nguyên sang , Ngôn tình , Hiện đại , OE , Tình cảm , Đô thị tình duyên. Tô hoàn hoàn là cái ngốc tử, mỗi người tưởng khinh! 22 tuổi này năm, nàng bị Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi”. "Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.”. "Nếu cô dám không đồng ý Nam ca sĩ kết hôn với một cô gái không hoạt động trong lĩnh vực giải trí vào năm 2020. Một nguồn tin tiết lộ với Dispatch, Chang Min luôn cố gắng bảo vệ sự riêng tư và chăm sóc sức khỏe cho vợ từ khi cô mang thai tới lúc sinh con. Cuộc sống riêng tư kín tiếng Bạn đang đọc truyện Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu. "Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi” "Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ Truyện Một Thai Hai Bảo Cô Vợ Trộm GIống Của Bắc Minh Tông thuộc thể loại ngôn tình của tác giả Ninh Hải. Năm cô 18 tuổi, không có con đường nào đi nữa, bất lực tuyệt vọng đã kí một thỏa thuận. Lvz Online Bekanntschaften Er Sucht Sie. “Nhìn thấy rõ chưa? Đó là bà Lệ.”Thẩm Tư Huy hai tay vẫn khoanh trước ngực, khóe miệng nở một nụ cười phóng túng Cơ thể Nguyễn Bảo Lan khẽ run lên, khóe mắt không hiểu tại sao lại cay xè Cô luôn cảm thấy dường như nước mắt sẽ rơi bất cứ lúc Lệ Hữu Tuấn lạnh lùng như vậy, làm sao anh có thể có những hành động thân mật với một người phụ nữ ở nơi công cộng Và nếu như đó không phải vì tình yêu đến tận xương tủy của anh, thì nó còn là gì được như những gì Thẩm Tư Huy đã nói Hiện tại không còn là thời cổ đại nữa, và những thứ như dùng thân báo đáp đã không còn tồn tại từ Bảo Lan cô thà từ bỏ loại tình yêu này còn hơn là trở thành người thứ dù cô không nhìn rõ, bà Lệ đó là ai và cô ta trông như thế nào. Nhưng này không còn quan trọng nữa. Nguyễn Bảo Lan từ từ thở hắt ra một hơi đầy khó khăn, sau đó cô ta quay lại và cúi đầu về phía Thẩm Tư Huy “Anh Thẩm, cám ơn anh.”“Ài, cô đang làm gì thế?”Thẩm Tư Huy đã rất ngạc nhiên trước hành vi đột ngột của cô, và đưa tay sờ mũi với vẻ xấu hổ “Tôi vẫn còn đang sống sờ sời Cô đừng nó phải hành đại lễ như vậy, tôi thật sự không nhận nổi đâu.”Nguyễn Bảo Lan cần môi và đôi mắt đỏ ứng “Anh Thẩm,anh đừng lo lẳng, tôi sẽ không níu kéo nữa, tôi đi về trước đây.”Nói xong, Thẩm Hiểu Đồng xoay người bỏ chạy. Bởi vì cô ta sợ mình ở trước mặt Thẩm Tư Huy thêm một giây nữa, cô sẽ khóc là cô vừa chạy tới cửa, con đường cô đang đi đột nhiên bị một cánh tay dài chặn lại. Cô sững người một lúc, rồi nhìn thấy Thẩm Tư Huy nhìn cô ấy một cách trịch thượng, với vẻ mặt khó đoán.“Tôi đã nói răng tôi muốn làm bạn với cô chỉ để cô không quấy rầy anh hai của mình sao?”Nguyễn Bảo Lan sững sờ một lúc, dường như không tỉnh táo trở lại “Anh Thẩm…”Thẩm Tư Huy nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong suốt như pha lê của Nguyễn cô dường như đang cố gắng kìm nén nước mắt của mình. Thẩm Tư Huy uể oải cầm ly rượu lên lắc lắc vài cái. Quay đầu lại liếc nhìn Tô Kim Thư vẫn đang nghe điện thoại trên ban công, anh nói “Thế nào rồi, mọi chuyện vẫn tốt chứ?”Lệ Hữu Tuấn nhìn ra ban người của Thẩm Tư Huy hơi gầy, anh ta đang thoải mái tựa vào thành ban công. Một khuôn mặt thanh thoát nhưng không hề nữ tính, với ánh mắt sáng như Hữu Tuấn ánh mắt đột nhiên trở nên rất dịu dàng, đáp “Ừ”“Thẩm Tư Huy lắc đầu, với một giọng điệu có phần phức tạp “Em không biết nên chúc mừng anh Hữu Tuấn không đợi anh ta nói xong liền cắt đứt câu nói đó “Chúc mừng.”Những đầu ngón tay mảnh khảnh của Thẩm Tư Huy khẽ bấu chặt vào mặt bàn “Dù sao bây giờ đã tiền trảm hậu tấu rồi, sau này định khi nào thì đưa chị dâu về nhà ra mắt bố mẹ?”Lệ Hữu Tuấn rõ ràng đã lên kế hoạch, bình tĩnh đáp “Trong vòng một tháng sau”Sắc mặt Thẩm Tư Huy thay đổi rõ ràng “Còn một tháng nữa là sinh nhật lần mươi của ông, lần này có phải đi đón không?”Lệ Hữu Tuấn nhìn về phía bên kia ban công và phát hiện ra Tô Kim Thư đã cúp điện thoại vào lúc này và đang đưa tìm kiếm anh ở khắp đứng dậy và đi qua đó “Người phụ nữ anh chọn không cần sự đồng ý của bất kỳ ai. Anh chỉ thông báo họ, chứ không yêu cầu sự đồng ý của họ”Sau khi nghe điều này, Thẩm Tư vai bất lực “Được rồi, anh trai, cứ tự nhiên vui vẻ đi, chỉ cần anh vui là được.”Lệ Hữu Tuấn bước tới và nhìn thấy Tô Kim Thư, cảm thấy vẻ mặt cô ấy có vẻ không ổn, vì vậy anh đưa tay ra xoa đầu cô “Có chuyện gì vậy?” Tô Kim Thư cười, đáp “Không có gì to tát cả. Vừa rồi Thành gọi cho em và nói, có một diễn viên nữ trong đoàn bị ngã ngựa và bị thương ở bắp chân, có thể phải chuyển sang diễn viên khác. Vì vậy, em phải theo dõi đoàn phim trong những ngày này để tránh cho họ bị thương lần nữa. “Khi Tô Kim Thư nói điều này, cô có thể nhìn thấy Lệ Hữu Tuấn buồn bã, cô sợ rắng anh sẽ không đồng ý.“Ừm, mấy ngày nay anh cũng phải đi công tác” Lệ Hữu Tuấn đáp lại một cách thờ thực tế nói đi thì cũng phải nói lại, Tô Kim Thư rất biết ơn Lệ Hữu Tuấn về mặt này. Kể từ khi hai người đăng ký kết hôn, Lệ Hữu Tuấn chưa bao giờ can thiệp quá nhiều vào công việc và kể cả việc học tập của cô ngoại trừ thi thoảng có chút ghen tuông. Đây có thể được coi là một loại tôn trọng bản thân Tô Kim Thư gật đầu “Lần này đi bao lâu?Khi nào trở về?”Lệ Hữu Tuấn chưa kịp nói thì Thẩm ở bên đã cau mày “Ngược đãi người độc thân không phải là ngược đãi như vậy đúng không? Hai người sao còn chưa tách ra, thật sự là chịu không nổi…Lệ Hữu Tuấn phớt lờ anh mấy chốc đã là mười giờ tối Sau khi cho hai đứa nhỏ đi ngủ, Tô Kim Thư đi về phía phòng làm việc với một Hữu Tuấn đang lật xem tài liệu, và Tô Kim Thư đặt cốc nước bên cạnh anh. Đang định xoay người nhẹ nhàng rời đi, đột nhiên vòng eo thon thả của cô bị ai đó giữ lại Trong giây tiếp theo, cô ngã thẳng vào vòng tay của Lệ Hữu Tuấn.“Anh không định xem tài liệu sao? ngồi ở chỗ này anh sẽ bị quấy rầy đó”Trọng tâm của Tô Kim Thư không ổn định, vì vậy cô vô thức vòng tay qua cổ anh, nhẹ giọng Hữu Tuấn dựa đầu vào vai cô một cách uể oải. Ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên tóc cô, anh chỉ cảm thấy lòng mình bình yên vô cùng “Ngồi với anh một lúc, như vậy hiệu quả làm việc của anh sẽ cao hơn một chút.”“Vậy sao?”Tô Kim Thư cau mày và nhìn anh đầy nghỉ ngờ, nhưng cuối cùng vẫn chọn cách tin vào điều đó. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để 498 Giáo sư Lục, cầu xin anh buông tha Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai mệt mỏi của Lệ Hữu Tuấn, Tô Kim Thư cảm thấy có chút đau lòng, vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt mắt anh “Anh lại nghỉ ngơi không tốt à.” Lệ Hữu Tuấn thấy cô bắt đầu quan tâm đến bản thân, trực tiếp gục đầu vào vai cô một cách mệt mỏi “Để đến đón em mà thâu đêm tăng ca, vừa vào cửa liên bị em coi là kẻ trộm, thật đau lòng quá mà!” Tô Kim Thư nghe xong liền cảm thấy áy náy không thôi Cô vừa cảm động lại vừa tức giận “Anh cũng thật là, em tự về cũng không có vấn đề gì đâu, hơn nữa, không phải Thúy Vân và giáo sư Lục vẫn ở đây sao? Sao cứ phải đến đón em chứ?” Lệ Hữu Tuấn quả thực rất mệt mỏi, bởi vì anh không phải thức trắng một ngày một đêm, mà là hai ngày hai đêm. Anh từng hỏi Tần Tấn Tài, Tân Tấn Tài nói phụ nữ mang thai khá nhạy cảm, khoảng thời gian này rất đa nghị, rất yếu ớt Lúc này, chỉ cần người chồng có một chút ít làm không tốt, đối với phụ nữ mang thai mà nói cũng sẽ phóng to ra vô cùng. Đây không phải là vấn đề của phụ nữ mang thai, mà là sự thay đổi nội tiết tố trong cơ thể phụ nữ. Lệ Hữu Tuấn biết tính cách của Tô Kim Thư, kiên cường vô cùng nhưng cũng cực kỳ nhạy cảm. . Nếu bản thân đồng ý đi cùng thì cô ấy chắc hẳn sẽ rất vui vẻ. Lệ Hữu Tuấn nghĩ là làm. Nhưng thức trắng lâu như vậy, anh quả thực có chút mệt mỏi nên dựa vào vai Tô Kim Thư, chưa nói được vài câu liên mê man ngủ thiếp đi “Lệ Hữu Tuấn?” Tô Kim Thư nhẹ nhàng gọi anh. Lệ Hữu Tuấn luôn luôn cảnh giác, hơn nữa ngủ rất nông, chẳng mấy chốc đã mở mắt, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi. Tô Kim Thư cảm thấy đau lòng không thôi “Lên giường ngủ nhé?” Lệ Hữu Tuấn liếc cô một cái, đột nhiên đứng lên, ôm ngang cô lên. Tô Kim Thư sửng sốt “Anh làm gì đấy?” “Ngủ cùng nhau”“ Mặc dù giáo sư Lục rất mạnh mẽ trong chuyện này, nhưng đây không phải là lý do anh ta cứ ép buộc lăn lộn với mình cả đêm! Bây giờ cả lưng lẫn chân cô đều đau, giống như bị một trăm người cùng xông vào đánh vậy. Tay cô vừa chạm vào thành giường, chân đã bị Lục Mặc Thâm bắt lấy “Em muốn đi đâu?” Đệt, mà anh ta không có Lâm Thúy Vân hét lên vì sợ hãi “Giáo sư Lục, ôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin anh bỏ qua cho tôi đi mà!” “Vậy mà khóc rồi?” Lục Mặc Thâm bóp cảm, quay khuôn mặt nhỏ của cô ấy lại “So sánh một chút, tôi vẫn thích bộ dạng em khóc nấc vì sướng hơn” Mẹ nói Giáo sư nhân dân làm sao có thể nói những lời thô tục như vậy? Lâm Thúy Vân vừa tức giận vừa bất lực “Lục Mặc Thâm, chúng ta, chúng ta không phải đã nói chỉ một lần thôi sao?” “Là một lần, nhưng mà là một lần của tôi, không phải một lần của em” Lâm Thúy Vân cảm thấy thật xui xẻo! “Ngoan, cục cưng để tôi yêu thương em một lúc nữa, biểu hiện tốt một chút thì tôi sẽ bỏ qua cho em” Vẽ phương diện này, Lục Mặc Thâm gặp Lâm Thúy Vân liền giống như mở ra cánh cửa thế giới mới Vậy. Vốn dĩ anh ta cho rằng bản thân thuộc kiểu cấm dục, nhưng sau khi nếm trải mùi vị ngọt ngào của cô ấy, anh ta mới nhận ra mình đã quá sai lầm! Mới đầu Lâm Thúy Vân còn chống cự một chút, sau đó tất cả lý trí đều bị ăn mòn, anh ta nói gì thì là đó. “Ngoan, Thúy Vân, nói cho tôi biết tôi là ai” Đôi mắt đăm lệ của Lâm Thúy Vân mù sương, mơ mơ hồ hồ “Lục Mặc Thâm…” “Ngoan lắm” Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên “Nói em yêu tôi” Lâm Thúy Vân đờ đãn nhìn anh ta, căn bản còn không hồi phục lại tinh thần để hiếu câu nói này có ý gì. “Ngoan, nói em yêu tôi, tôi liền buông tha cho em” “Lục Mặc Thâm, tôi…yêu anh…” Câu nói này dường như đã đánh trúng một điểm nào đó trong Lục Mặc Thâm, lập tức khiến anh ta tước súng đầu hàng. Nhìn Lâm Thúy Vân sắp ngất đi, Lục Mặc Thâm cuối cùng cũng cảm nhận được cái gọi là niềm vui của thân tâm hợp nhất Điều này khác với cơ thể khoan khoái, mà giống sự thỏa mãn tâm lý nhiều hơn. Anh ta cưng chiều cúi đầu hôn lên trán cô “Tôi cũng yêu em” Mà Lâm Thúy Vân lúc này vừa nằm xuống giường đã ngủ thiếp đi, cơ bản không biết Lục Mặc Thâm đang nói gì ở bên tai Thấy cô ngủ say, Lục Mặc Thâm trực tiếp bế cô lên, tắm rửa thay ga trải giường rồi mới chìm vào giấc ngủ Lâm Thúy Vân ngủ dậy vô cùng tức giận, mà cơn tức này vô cùng nghiêm trọng. Lục Mặc Thâm tối hôm qua giày vò cô chết đi sống lại, hôm nay ngủ đến mười giờ sáng mà vẫn chưa tỉnh lại. Lục Mặc Thâm lúc này tinh thần sảng khoái đã làm việc được khoảng gần hai giờ, sau đó mới đi đến phòng ngủ chuẩn bị đánh thức Lâm Thúy Vân. “Thúy Vân, dậy thôi” Lâm Thúy Vân không chịu được lật người lại, trực tiếp quay lưng về phía anh ta. Lục Mặc Thâm cau mày liếc nhìn đồng hồ treo trên tường “Lâm Thúy Vân, đã mười giờ rồi, dậy chuẩn bị về nhà” Đột nhiên có người vén chăn bông lên, Lâm Thúy Vân mơ mơ hồ hồ mở mắt. Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt của Lục Mặc Thâm, cô gần như là phản xạ có điều kiện giơ chân lên đá Nhưng bàn chân này vừa giơ lên trên không, biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy liền đông cứng lại. Chết tiệt! Đau! Cái cảm giác chua xót này, khiến người ta không thể tin được! Lục Mặc Thâm nhìn khuôn mặt đột nhiên trở nên vô cùng cứng ngắc của cô ấy, vươn tay giữ lấy chân cô. Lâm Thúy Vân đau đến cắn răng, cô ấy vò đầu bứt tóc, bắt đầu mất bình tĩnh tức điên lên với Lục Mặc Thâm “Đều tại anh, đều tại anh! Khốn kiếp!” Nhưng tối qua Lục Mặc Thâm đã ăn cô một cách triệt để, nên hiện tại tâm trạng của anh ta rất tốt, Lúc này đối mặt với Lâm Thúy Vân đang tức giận, anh ta cũng không quan tâm lắm “Muộn rồi, nên dậy thôi.” Lâm Thúy Vân tức hồng hộc nhìn đồng hồ trên tường, phát hiện ra đã mười giờ. Cô cũng biết bản thân nên rời giường rồi, mới ¡, đáng ghét, khốn Cô ấy khó chịu thu chân lại, hai chân giữ một tư thế vòng vòng vô cùng quái đản rồi leo xuống giường. Tối hôm qua tên khốn kiếp này giày vò cô thành cái dạng gì rồi? Hỏi - 19/03/2013 Chào bác sĩ ! Em năm nay 25 tuổi mới mang thai lần đầu em mang song thai được 17 tuần 2 túi ối, 1 bánh nhau, nhau bám mặt trước nhóm 1. Ngày 15/3 em khám ở Từ Dũ bác sĩ nói em bị 1 thai lưu ở tuần thứ 15 có dấu hiệu chồng xương, phù thai, còn thai còn lại vẫn phát triển bình thường. Ngoài ra huyết áp của em bị cao 12/7 vậy có ảnh hưởng gì tới em bé không, để huyết áp không bị cao mình phải làm gì ạ! Bác sĩ cho em hỏi nguyên nhân vì sao thai bị lưu, trường hợp 1 thai lưu như vậy có ảnh hưởng đến thai còn lại không a?em rất lo lắng mong bác sĩ cho em lời khuyên ạ! Cám ơn bác sĩ!Trả lời Chào bạn, Song thai 1 nhau 2 ối, khi một thai lưu thì có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của thai còn lại. Trường hợp của bạn chưa có cơ sở để biết nguyên nhân tại sao thai chết lựu, cũng có thể là hội chứng truyền máu trong song thai. Bạn cần khám thai theo hẹn, siêu âm kiểm tra mỗi 2 – 4 tuần để đánh giá sự phát triển của thai còn lại. Huyết áp 12/7cmHg là trong giới hạn bình thường không phải là cao huyết áp bạn ạ. TS. BS. Lê Thị Thu HàKhoa Sản A - BV Từ Dũ Chương 532 Chúng ta tiếp tục Lê Duyệt Tư xấu hổ đứng dậy, đang định xông lên thì đột nhiên bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lục Mặc Thâm Cử động của toàn thân cô ta đồng thời đông cứng lại, cô ta chỉ có thể đứng đó, cả người khó chịu Từ đầu đến cuối, ánh mắt của Lâm Thúy Vân đều ở trên người của Lục Mặc Thâm. Cô nắm lấy áo choàng của Lục Mặc Thâm và kéo anh ta đến bên mình “Em cho anh thêm một cơ hội, anh thật sự muốn em rời đi sao?” Khi Lê Duyệt Tư nghe thấy điều này, cô ta đột nhiên nổi giận “Lâm Thúy Vân, cô ngu ngốc hay bị điếc? Lần trước Mặc Thâm không phải đã nói rõ ràng rồi sao?” “Tôi không nói chuyện với cô, tốt hơn hết là cô nên im đi” Lâm Thúy Vân đột ngột quay đầu lại, ánh mắt dữ tợn thực sự khiến Lê Duyệt Tư sợ hãi lùi lại hai bước. Bấy giờ, cô ấy mới quay đầu lại và nói với Lục Mặc Thâm “Anh nói đi” Lục Mặc Thâm nhìn cô, tuy rằng đôi mắt vô cùng thâm thúy, nhưng bên trong lại có chút ghẻ lạnh “Cô gái này trí nhớ không tốt sao?” Sau khi nghe những lời của Lục Mặc Thâm, nét mặt của Lâm Thúy Vân rõ ràng vô cùng sửng sốt “Chúng ta có quen nhau không?” Mấy chữ của Lục Mặc Thâm giống như một cái búa nặng, đập mạnh vào ngực Lâm Thúy Vân. Lực trên tay Lâm Thúy Vân ngày càng mạnh “Lục Mặc Thâm, anh nói lại lần nữa!” Lê Duyệt Tư lúc này không thể chịu đựng được nữa, cô ta lao tới và gạt Lâm Thúy Vân sang một bên; m Thúy Vân, tôi đã nhìn thấy rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng người vô liêm sỉ như cô mới thực sự là người đầu tiên! Loại phụ nữ cọc đi tìm trâu như cô, nếu không tránh ra, tôi sẽ gọi nhân viên bảo vệ ngay lập tức!” Lâm Thúy Vân dường như không nghe thấy gì, đôi mắt đỏ hoe, nhìn chäm chãm vào Lục Mặc Thâm. Tuy nhiên, biểu cảm trên gương mặt người đàn ông này từ đầu đến cuối đều rất thờ ơ. Khóe miệng anh ta còn đang tươi cười, hoàn †oàn không có dự định đứng lên nói đỡ cho cô. “Bảo vệ, bảo vệ!” Đứng ở một bên, Lê Duyệt Tư bắt đầu lớn tiếng gọi bảo vệ. Ngay sau đó một vài người đàn ông vạm vỡ bước vào. Nhưng trước khi họ có thể đến gần, khuôn mặt của Lâm Thúy Vân đột nhiên chìm xuống “Tôi có chân, có thể tự đi được!” Nói xong cô quay người sải bước ra cửa. Thấy mình sắp bước qua ngưỡng cửa, cô ấy đột nhiên quay đầu lại và nhìn chảm chắm vào. Lục Mặc Thâm “Lục Mặc Thâm, đừng hối hận!” Nói xong, cô ấy chỉ xoay người rời đi. Lê Duyệt Tư đứng đẳng sau cô ấy với vẻ mặt giận dữ “Hối hận? Cô nghĩ mình là ai chứ!” Sau khi chửi thề vài câu, cô ta vẫn cảm thấy khó hiểu và hướng về phía nhân viên bảo vệ “Các anh là kẻ vô dụng sao? Ngay cả một cô gái cũng không giữ được, để cô ta xông vào! Còn không mau cút đi” Các nhân viên bảo vệ hai mặt nhìn nhau, rồi từ từ lui ra ngoài Sự im lặng ban đầu đã được khôi phục trong phòng. Lê Duyệt Tư quay người đi đến bên cạnh Lục Mặc Thâm. Lâm Thúy Vân đột nhiên xuất hiện, phá hủy chuyện tốt của cô ta, và lần này cô ta chắc chản không thể bỏ lỡ cơ hội này. Vì vậy, cô ta lại ngồi xuống, tựa đầu vào vai Lục Mặc Thâm, hai tay cũng nhẹ nhàng ôm eo anh “Mặc Thâm, chúng ta… tiếp tục chứ?” Nói xong, Lê Duyệt Tư không đợi Lục Mặc. Thâm phản ứng, liền đưa tay cởi dây thắt lưng của hẳn. “Cô Lê đói khát như vậy sao?” Đột nhiên, giọng nói mỉa mai của Lục Mặc Thâm vang lên. Lê Duyệt Tư sửng sốt một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy rằng Lục Mặc Thâm đang nhìn cô ta mỉm cười. Bồng chốc, một dự cảm không lành trào dâng trong lòng cô ta “Mặc Thâm, em chỉ yêu anh rất nhiều…” “Vì quá yêu tôi nên mới tìm bác sĩ từ Thái Lan đến thôi miên tôi sao?” Lục Mặc Thâm chỉ nhìn cô ta, giọng điệu nhàn nhạt, không nghe ra được vui mừng hay tức giận. Nhưng lời nói của anh ta khiến Lê Duyệt Tư †oàn thân run lên, mặt trằng bệch “Mặc Thâm, anh đang nói cái gì vậy? Tại sao em không hiểu?” “Không hiểu?” Sau khi nói xong, Lục Mặc Thâm búng tay nhẹ. Ngay sau đó, cửa phòng bệnh lại được mở ra, trợ lý Liễu thản nhiên bước vào. Anh ta cầm một túi hồ sơ trên tay. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lê Duyệt Tư, trợ lý Liễu lấy ra tất cả tư liệu và ảnh chụp trong túi tài liệu, đưa cho Lục Mặc Thâm p, đã có kết quả giao dịch tài khoản ngân hàng giữa cô Lê và Tera. Chỉ 20 phút trước, cô Lê đã chuyển thêm sáu tỷ vào tài khoản của Tera” “Lần này sự cố rơi xuống vách đá cũng là cố tình thực hiện. Cũng chính nhóm người này đã đánh cắp đoạn phim quảng cáo gốc do cô Lâm Thúy Vân quay và làm vỡ tẳng đá bên cạnh vách đá “Những dữ liệu video trong USB này, đều là bằng chứng kết luận rằng cô Lê đã đánh thuốc mê ông chủ với món súp gà trong phòng VỊP vừa rồi” Sau khi trợ lý Liễu nói xong những lời này, vẻ mặt của Lục Mặc Thâm không thay đổi nhiều. Lê Duyệt Tư cả người như vậy đông cứng tại chỗ, không thể nhúc nhích. Cô ta muốn mở miệng giải thích, nhưng cô ta thậm chí không thể nói một câu hoàn chỉnh. Bằng chứng rõ ràng, sự thật đang ở trước mắt. Làm sao cô ta có thể ngụy biện được? Bấy giờ cô ta mới nhận ra, hóa ra nấy giờ Lục Mặc Thâm giả câm giả điếc, thậm chí còn chế. nhạo Lâm Thúy Vân trước mặt cô ta, chẳng qua là để cô ta buông lỏng cảnh giác. “Mặc Thâm, tại sao anh lại làm điều này với em? Tất cả những điều này là vì em yêu anh. Nếu anh không phản bội em, điều đó đã không thể xảy. Bà.” Lê Duyệt Tư đột nhiên trở nên cuồng loạn “Từ đầu đến cuối, em chỉ muốn Lâm Thúy Vân bị trừng phạt. Em chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tốn thương anh. Anh tin em đi… Lục Mặc Thâm không nói, anh ta chỉ nhìn trợ lý Liễu bằng ánh mắt lạnh lùn “Tôi muốn thay quần áo” Khuôn mặt của trợ lý Liễu hiện lên vẻ ngạc nhiên “Ông chủ, vết thương của anh vẫn chưa lành…” “Tôi nói tôi muốn thay quần áo” Trước sức ép mạnh mẽ của Lục Mặc Thâm, trợ lý Liễu chỉ có thể cắn răng và cởi bỏ quần áo của mình. Sau khi thay xong quần áo, khóe miệng Lục. Mặc Thâm nhếch lên, mang theo một nụ cười. Khi anh ta đi ngang qua Lê Duyệt Tư, anh ta nhìn cô ta một cách kín đáo “Nếu tôi là cô, trong lúc tôi hôn mê chưa tỉnh, tôi sẽ lựa chọn ngay lập tức quay về thủ đô, nhờ nhà họ Lê tìm một nơi kín đáo và trốn đi, không bao giờ để tôi tìm thấy…” “Mặc Thâm.. anh có biết không? Để chăm sóc cho anh, em đã từ bỏ hết công việc trên tay. Điều này chưa đủ chứng tỏ tấm lòng của em dành cho anh sao?” “Giữ những lời này mà nói cho cảnh sát… “Cái gì? Mặc Thâm, anh thật sự muốn đưa em đến đồn cảnh sát?” Lê Duyệt Tư không dám tin. Bạn đang đọc truyện Một Thai Song Bảo Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu của tác giả Khuyết Danh. “Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi” “Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.” “Nếu cô dám không đồng ý, tôi lập tức bảo cha cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra để cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi…” Tô Kim Thư đang đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc nãy. Một vụ tai nạn xe, cô mất đi mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng trở thành một người thực vật.

một thai song bảo